
Ý Nghĩa của Việc “Dưới Luật Pháp”
Một trong những phân đoạn rõ ràng nhất giải thích ý nghĩa của việc “dưới luật pháp” được tìm thấy trong Ga-la-ti 4:1–5. Hãy cùng khám phá để hiểu rõ điều Phao-lô muốn nói:
“Vả tôi nói rằng: người kế tự, khi còn thơ ấu, chẳng khác gì đầy tớ, dầu người ấy là chúa của mọi vật;
(2) Nhưng còn phải ở dưới quyền các người giám hộ và quản lý cho đến kỳ hạn mà cha đã định.
(3) Cũng một lẽ ấy, khi chúng ta còn thơ ấu, thì bị phục dưới các yếu tố của thế gian;
(4) Nhưng khi kỳ hạn đã trọn, thì Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài sanh bởi một người nữ, sanh dưới luật pháp,
(5) Để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho chúng ta được làm con nuôi.”
(Ga-la-ti 4:1–5)
Sự Nô Lệ Dưới Luật: Một Hình Ảnh của Thời Thơ Ấu
Phao-lô dùng một minh họa thực tế: dù một đứa trẻ là người thừa kế mọi sự, nhưng khi còn nhỏ, nó vẫn phải sống dưới sự giám sát nghiêm ngặt—bởi những người giám hộ và quản lý—cho đến khi đến tuổi trưởng thành. Dù hợp pháp là “chúa của mọi vật”, thực tế đứa trẻ ấy vẫn bị giới hạn.
Phao-lô nói, “Cũng một lẽ ấy, chúng ta…”—đây là điểm mấu chốt. Ông áp dụng hình ảnh này cho dân sự của Đức Chúa Trời: họ còn non trẻ về mặt thuộc linh, sống dưới sự hướng dẫn dựa trên luật pháp, bị cai quản từ bên ngoài thay vì từ nội tâm.
“Các Yếu Tố của Thế Gian” Không Phải Là Điều Xấu
Phao-lô không nói luật pháp là điều ác hay có hại. Cũng như trẻ em cần được giám sát, dân sự của Đức Chúa Trời được hưởng lợi từ luật pháp khi họ còn thiếu trưởng thành. Những “yếu tố của thế gian” này—các quy tắc và nghi lễ—chỉ tập trung vào hành vi bên ngoài, không phải sự biến đổi nội tâm.
“Bị Ràng Buộc” Không Luôn Là Điều Sai Trái
Trong 1 Cô-rinh-tô 7:15, Phao-lô viết:
“Song nếu người không tin muốn phân rẽ, thì cứ để họ phân rẽ. Trong trường hợp đó, người anh em hay chị em không bị ràng buộc…”
Ở đây, “bị ràng buộc” chỉ đơn thuần là bị ràng buộc bởi nghĩa vụ pháp lý—không phải điều gì xấu. Nó nhấn mạnh nghĩa vụ bên ngoài, chứ không phải hành động xuất phát từ tấm lòng. Cũng vậy, “dưới luật pháp” nghĩa là sống dưới một hệ thống cai trị dựa trên luật lệ và hình phạt được viết ra.
Tại Sao Gọi Là “Yếu Tố của Thế Gian”?
Tại sao Phao-lô gọi luật pháp do Đức Chúa Trời ban là “yếu tố của thế gian”? Bởi vì luật pháp chỉ điều chỉnh hành vi bên ngoài, không biến đổi tấm lòng bên trong. Luật tập trung vào các hành vi vật lý (nghi lễ, hy sinh, ngày lễ, đạo đức bề ngoài), chứ không hướng đến đời sống thuộc linh bên trong.
Điều này không có nghĩa luật pháp là xấu—nó chưa từng được thiết kế để cứu rỗi. Nó phục vụ một mục đích khác:
“Vậy, luật pháp đã làm thầy giáo dẫn chúng ta đến Đấng Christ, để chúng ta được xưng công bình bởi đức tin.
Nhưng khi đức tin đã đến rồi, thì chúng ta không còn ở dưới quyền của thầy giáo ấy nữa.”
(Ga-la-ti 3:24–25)
Luật pháp là người giám hộ tạm thời để dẫn dắt chúng ta đến với Đấng Christ. Khi đức tin đến, chúng ta được “tốt nghiệp” khỏi hệ thống đó.
Từ Luật Pháp Đến Thánh Linh: Một Sự Thay Đổi Trong Sự Cai Trị
Ở dưới luật pháp nghĩa là sống dưới một hệ thống cai trị bên ngoài—một quy tắc ứng xử bị ép buộc từ bên ngoài. Nhưng trong giao ước mới, chúng ta được cai trị từ bên trong bởi Thánh Linh:
“Nhưng nếu anh em được Thánh Linh dắt dẫn, thì chẳng ở dưới luật pháp.”
(Ga-la-ti 5:18)
Phao-lô phân biệt hai loại hình cai trị:
- Luật pháp – dành cho người thuộc linh non trẻ; bên ngoài, cứng nhắc, dựa trên quy tắc.
- Thánh Linh – dành cho con cái trưởng thành; bên trong, có mối quan hệ, mang tính biến đổi.
Chúng ta không chỉ tuân theo các quy tắc tốt hơn—mà đã nhận một sự sống mới. Chúng ta sống công chính không phải vì bị buộc phải làm, nhưng vì Thánh Linh đã ghi luật pháp vào lòng (Hê-bơ-rơ 8:10). Chúng ta là “kẻ dự phần bản tánh Đức Chúa Trời” (2 Phi-e-rơ 1:4), không còn cần luật lệ bên ngoài để giữ mình đúng đường.
Sự Khác Biệt Siêu Nhiên
Sống trong Thánh Linh là sống bằng một sự sống siêu nhiên—Đấng Christ sống trong chúng ta. Đây không phải là điều tự nhiên theo bản chất con người. Chúng ta đã được dạy từ lâu rằng đạo đức đến từ luật pháp, nhưng phúc âm bày tỏ một lẽ thật sâu sắc hơn: một tấm lòng mới và một tâm linh mới (Ê-xê-chi-ên 36:26). Chính Đấng Christ trở thành sự công chính của chúng ta. Đây là ân điển—không chỉ là sự tha thứ, mà là sự biến đổi thiêng liêng.
“Khi kỳ hạn đã trọn, Đức Chúa Trời sai Con Ngài... để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho chúng ta được làm con nuôi.”
(Ga-la-ti 4:4–5)
Tóm Lược
“Dưới luật pháp” nghĩa là sống dưới sự cai trị bên ngoài vì thiếu trưởng thành thuộc linh.
- Luật pháp chưa từng được thiết kế để ban sự sống—nó là người giám hộ tạm thời dẫn đến Đấng Christ.
- Giao ước mới thay thế luật bên ngoài bằng sự biến đổi bên trong qua Thánh Linh.
Cơ Đốc nhân sống bởi luật của Thánh Linh của sự sống trong Đấng Christ Giê-su (Rô-ma 8:2), chứ không bởi luật pháp của các điều răn.
Chúng ta không còn dưới quyền của người giám hộ—mà là con cái được dắt dẫn bởi Thánh Linh, có quyền năng sống một đời sống công chính từ bên trong.
“Nhưng hiện nay chúng ta được giải thoát khỏi luật pháp... để phục sự trong sự mới mẻ của tâm linh, chứ không theo sự cũ kĩ của chữ viết.”
(Rô-ma 7:6)
Hãy vui mừng vì chúng ta không còn là tôi tớ dưới sự ràng buộc, nhưng là con cái của Đức Chúa Trời, được biến đổi bởi sự hiện diện sống động của Đấng Christ trong lòng.

