
Điều gì khiến nhiều người bị mất đời đời
Trong các cộng đồng Cơ Đốc giáo, thường có sự nhầm lẫn về một câu hỏi quan trọng: Điều gì khiến một người bị mất sự cứu rỗi? Có phải là vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời, hay là sự vô tín và khước từ Đấng Christ? Câu trả lời không chỉ quan trọng về mặt thần học, mà còn ảnh hưởng đến cách chúng ta sống và mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời dưới Giao Ước Mới.
Hãy cùng tra xem Kinh Thánh để khám phá nguồn gốc của vấn đề—và giải pháp đích thực.
1. Hai Định Nghĩa Kinh Thánh Về Tội Lỗi
Tân Ước đưa ra hai định nghĩa song song về tội lỗi:
a) Tội Là Vi Phạm Luật Pháp
“Phàm ai phạm tội, tức là cũng trái luật pháp, vì tội lỗi là sự trái luật pháp.”
(1 Giăng 3:4)
Định nghĩa này cho thấy rằng vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời—như nói dối, trộm cắp, tham lam—là tội lỗi. Điều này luôn đúng. Luật pháp của Đức Chúa Trời là thánh khiết, công bình và tốt lành (Rô-ma 7:12), và việc vi phạm luật đó là sai trái.
b) Tội Là Bất Tín Vào Đấng Christ
“Ngài sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi... vì họ không tin ta.”
(Giăng 16:8–9)
Ở đây, Chúa Giê-su cho thấy rằng bất tín—không tin cậy hay tiếp nhận Ngài—là tội lỗi căn bản. Thật vậy, sự bất tín là gốc rễ, còn mọi hành động tội lỗi khác chỉ là kết quả. Trước khi một người nói dối hay trộm cắp, trong lòng họ đã không tin cậy Đức Chúa Trời.
2. Sự Cứu Rỗi Đến Bởi Đức Tin, Không Phải Bởi Giữ Luật
Một trong những lẽ thật rõ ràng nhất trong Tân Ước là: Sự cứu rỗi đến bởi đức tin nơi Chúa Giê-su Christ, chứ không phải bởi nỗ lực giữ trọn luật pháp:
“Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.”
(Ê-phê-sô 2:8–9)
Luật pháp cho chúng ta thấy tội lỗi (Rô-ma 3:20), nhưng nó không thể cứu. Đó là lý do Phao-lô mạnh mẽ tuyên bố:
“Vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng công bình cho mọi kẻ tin.”
(Rô-ma 10:4)
Nghĩa là luật pháp không còn là phương tiện để đạt đến sự công bình. Mối liên hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời không còn được xác định bởi khả năng giữ luật, mà bởi mối liên hệ với Đấng Christ.
3. Tại Sao Loài Người Bị Mất?
Theo Kinh Thánh, loài người không bị mất vì vi phạm luật pháp. Nếu vì vi phạm luật pháp thì tất cả mọi người sẽ bị hư mất, vì “mọi người đều phạm tội” (Rô-ma 3:23). Thực ra, loài người bị mất vì họ từ chối tin và nhận lấy sự cứu rỗi ban qua Đấng Christ.
“Ai tin Ngài thì chẳng bị đoán phạt; nhưng ai không tin thì đã bị đoán phạt rồi...”
(Giăng 3:18)
Chính sự bất tín mới là nguyên nhân của sự đoán phạt—không phải chỉ là hành vi cá nhân sai trái. Điều này phù hợp với Hê-bơ-rơ 3:19 nói về dân Y-sơ-ra-ên:
“Ấy vậy, chúng ta thấy họ không vào được, là vì cớ chẳng tin.”
Bất tín là bức tường ngăn cách con người với sự cứu rỗi, mặc dù Đấng Christ đã hòa giải cả thế gian với Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 5:19).
4. Còn Các Điều Răn Thì Sao?
Vậy điều này có nghĩa là các điều răn không còn quan trọng? Không phải vậy. Các điều răn vẫn định nghĩa điều gì là đúng và sai, nhưng chúng không phải là nền tảng để được cứu.
“Nhờ luật pháp mà người ta biết tội lỗi.”
(Rô-ma 3:20)
Vâng lời luật pháp của Đức Chúa Trời là bằng chứng của đức tin thật, chứ không phải là điều kiện để đạt được sự cứu rỗi. Như Giăng đã viết:
“Ai nói rằng mình biết Ngài, mà không giữ các điều răn Ngài, ấy là kẻ nói dối.”
(1 Giăng 2:4)
Đức tin thật sinh ra sự đầu phục. Sự đầu phục dẫn đến vâng lời—không phải vì sợ, mà vì yêu và tin cậy Đấng Christ.
5. Một Mối Quan Hệ Mới Dựa Trên Sự Tin Cậy
Vấn đề giữa Đức Chúa Trời và con người chưa bao giờ đơn thuần là một vấn đề luật pháp—mà là một vấn đề quan hệ. Sự sa ngã trong vườn Ê-đen không chỉ là sự vi phạm luật, mà là mối quan hệ bị phá vỡ. Tội lỗi bắt đầu từ sự ngờ vực về bản chất của Đức Chúa Trời, và sự cứu rỗi bắt đầu khi lòng tin được phục hồi thông qua Chúa Giê-su.
Giải pháp của Đức Chúa Trời không phải là thêm luật lệ, mà là một con người: Chúa Giê-su Christ, Đấng đã sống trong sự tin cậy trọn vẹn và vâng phục Cha, và đã hòa giải nhân loại với Đức Chúa Trời qua sự sống, sự chết và sự phục sinh của Ngài.
'Vì nếu khi chúng ta là kẻ thù nghịch mà nhờ sự chết của Con Ngài, chúng ta còn được hòa giải với Đức Chúa Trời thì huống chi nay đã được hòa giải rồi, chúng ta lại càng được cứu nhờ sự sống của Con Ngài là dường nào. ' Rô-ma 5:10
Kết Luận: Đức Tin, Không Phải Sự Thất Bại, Quyết Định Số Phận
Vậy điều gì khiến một người bị hư mất?
Không phải chủ yếu vì vi phạm luật pháp, mặc dù đó là tội.
Mà là vì sự bất tín—vì từ chối tin, tiếp nhận và ở trong Đấng Christ.
“Không có đức tin thì chẳng hề có thể nào đẹp lòng Đức Chúa Trời...” (Hê-bơ-rơ 11:6)
“Ấy là việc Đức Chúa Trời, tức là tin Đấng mà Ngài đã sai đến.” (Giăng 6:29)
Chúa Giê-su đã giải quyết vấn đề tội lỗi rồi. Câu hỏi còn lại là: Chúng ta có tin hay không?
Hãy nắm chặt lấy Đấng Christ bởi đức tin, và sống—không phải để đạt được sự công chính, mà bởi vì sự sống của Ngài ở trong chúng ta, và chúng ta là con trai và con gái của Đức Chúa Trời.