top of page

Không Còn Ở Dưới Luật Pháp

“Luật pháp” là gì?
Dù câu hỏi nghe có vẻ đơn giản, nhưng điều quan trọng là phải hiểu rằng trong Kinh Thánh—đặc biệt là Tân Ước—thuật ngữ “luật pháp” không phải lúc nào cũng mang cùng một ý nghĩa. Đôi khi, nó chỉ:

- Mười Điều Răn (luật đạo đức),
- Các luật nghi lễ (lễ tế, hy sinh, nghi thức đền thờ),
- Các luật dân sự và sức khỏe, và đôi khi là
- Toàn bộ Kinh Thánh Cựu Ước, như trong Giăng 10:34 khi Chúa Giê-su gọi Thi Thiên là “luật pháp của các ngươi.”

Cách dùng rộng rãi này cho thấy “luật pháp” là một hệ thống toàn diện—một hệ thống cai trị, hành vi và huấn luyện thuộc linh trong Giao Ước Cũ.

Ở Dưới Luật Pháp = Dưới Sự Cai Trị của Luật

Phao-lô là tác giả duy nhất trong Kinh Thánh sử dụng cụm từ “ở dưới luật pháp.” Trong 1 Cô-rinh-tô 9:20–21, ông giải thích rõ ràng:

“Đối với những người dưới luật pháp, tôi trở nên như người dưới luật pháp (dù tôi không ở dưới luật pháp)...”

Ông phân biệt người Do Thái (dưới luật pháp) và người ngoại (không dưới luật pháp), cho thấy rằng “ở dưới luật pháp” có nghĩa là dưới quyền tài phán của hệ thống Môi-se—không nhất thiết là đang bị kết án. Dù ông thích nghi để rao giảng Tin Lành, Phao-lô nhấn mạnh rằng ông không ở dưới luật Môi-se mà ở dưới Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 9:21). Tương tự, ngày nay các tín hữu được kêu gọi để “hầu việc trong sự mới mẻ của Thánh Linh, chứ không phải trong sự cũ kỹ của văn tự” (Rô-ma 7:6), không còn bị cai trị bởi mệnh lệnh bên ngoài, mà được dẫn dắt bởi Thánh Linh của Đấng Christ ngự trong lòng.

Ga-la-ti: Con Trẻ Dưới Sự Giám Hộ

Ga-la-ti 3:23–4:5 mở rộng ý tưởng này qua hình ảnh một đứa trẻ dưới sự giám hộ:
“Trước khi đức tin đến, chúng ta bị giam giữ dưới luật pháp... luật pháp là thầy giáo dẫn chúng ta đến Đấng Christ.”

- Trẻ con cần kiểm soát bên ngoài.
- Luật pháp hoạt động như người giám hộ, phù hợp cho thời kỳ non nớt thuộc linh.
- Nhưng khi Đấng Christ đến, tín hữu không còn là trẻ con nữa. Chúng ta là con nuôi được nhận vào gia đình Cha qua Đấng Christ.
- Do đó, Phao-lô tuyên bố rõ: “Chúng ta không còn ở dưới thầy giáo.”

Được Giải Phóng Khỏi Quyền Cai Trị của Luật

Rô-ma 7 đưa ra minh họa đầy uy lực:
“Luật pháp có quyền cai trị người ta bao lâu người ấy còn sống…”

Giống như người vợ bị ràng buộc với chồng khi chồng còn sống, người Do Thái bị ràng buộc với luật pháp. Nhưng trong Đấng Christ, mối liên hệ ấy chấm dứt:

“Giờ đây chúng ta đã được giải thoát khỏi luật pháp... để hầu việc trong sự mới mẻ của Thánh Linh.” (Rô-ma 7:6)

Điều này không có nghĩa là luật pháp bị bãi bỏ về mặt đạo đức, nhưng vai trò cai trị đối với tín hữu đã kết thúc. Chúng ta không còn bị thúc đẩy bởi nghĩa vụ bên ngoài, mà được hướng dẫn bởi Thánh Linh ngự bên trong.

Tại Sao Luật Pháp Phải Qua Đi

Phao-lô xác nhận trong 1 Ti-mô-thê 1:9 rằng:
“Luật pháp không lập ra cho người công bình, mà cho kẻ vô luật pháp và phản nghịch…”

Luật pháp được lập ra để cai trị bản chất xác thịt. Nó kiềm chế xác thịt, chứ không biến đổi tấm lòng. Nhưng nếu còn ở dưới luật pháp, thì vẫn còn sống trong xác thịt. Vì vậy Phao-lô nói:

“Nếu anh em được Thánh Linh dẫn dắt thì không còn ở dưới luật pháp.” (Ga-la-ti 5:18)

Khi ở dưới sự dẫn dắt của Thánh Linh, một sự biến đổi siêu nhiên xảy ra. Sự công chính trở thành kết quả của bản chất mới, chứ không phải phản ứng trước một điều lệ.

Ba Luật: Xác Thịt, Thánh Linh, và Mười Điều Răn
Trong Rô-ma 7 và 8, Phao-lô đề cập đến ba “luật”:

- Luật của Đức Chúa Trời (Mười Điều Răn) – thánh khiết nhưng bất lực trong việc biến đổi tâm hồn.
- Luật của tội lỗi – bản chất khiến con người phản nghịch từ bên trong.
- Luật của Thánh Linh sự sống trong Đấng Christ – nguyên tắc mới giải thoát chúng ta.

“Điều mà luật pháp không làm được... Đức Chúa Trời đã làm khi sai Con Ngài...” (Rô-ma 8:3)

Luật pháp đòi hỏi. Tự nhiên xác thịt thống trị. Nhưng luật của Thánh Linh làm được điều mà cả hai luật kia không thể.

Vinh Quang Phai Nhạt
Trong 2 Cô-rinh-tô 3:6–11, Phao-lô dạn dĩ đối chiếu hai giao ước:

- Văn tự (khắc trên đá) giết chết.
- Thánh Linh ban sự sống.
- Chức vụ của sự chết, dù vinh hiển, cũng qua đi.
- Chức vụ của sự công chính thì còn vinh hiển hơn và còn mãi.

Kết Luận: Sống Dưới Ân Điển
Để “không còn ở dưới luật pháp” nghĩa là:

- Không còn bị kết án.
- Không còn bị hệ thống kiểm soát bên ngoài chi phối.
- Không bị dẫn dắt bởi luật pháp hay bóng hình của Giao Ước Cũ.

Thay vào đó, chúng ta sống dưới ân điển, được cai trị bởi Thánh Linh của Đấng Christ, và được tiếp sức bởi sự sống mới từ bên trong.

Đây không phải là lời kêu gọi sống buông thả, mà là lời kêu gọi sống trong sự công chính được đầy dẫy Thánh Linh—một đời sống tự nhiên sinh ra bông trái của sự vâng lời qua sự hiệp nhất với Đấng Christ.

“Vì tội lỗi sẽ không cai trị anh em nữa; bởi vì anh em không ở dưới luật pháp, nhưng ở dưới ân điển.” (Rô-ma 6:14)

bottom of page