
Nguồn Gốc Của Tội Lỗi: Từ Đức Chúa Trời Hay Tự Do Ý Chí?
Một giáo sư đại học tại một học viện giáo dục đại học nổi tiếng đã thách thức sinh viên của mình bằng câu hỏi này: “Có phải Đức Chúa Trời đã tạo ra mọi thứ không?”
Một sinh viên dũng cảm trả lời: “Vâng, Ngài đã tạo ra mọi thứ!”
“Đức Chúa Trời tạo ra mọi thứ?” Giáo sư hỏi lại.
“Vâng thưa thầy, Ngài chắc chắn đã làm như vậy,” sinh viên đáp.
Giáo sư nói: “Nếu Đức Chúa Trời tạo ra mọi thứ, thì Ngài cũng đã tạo ra điều ác. Và vì điều ác tồn tại, và theo nguyên tắc rằng hành động định nghĩa con người, thì chúng ta có thể cho rằng Đức Chúa Trời là ác.”
Sinh viên im lặng và không trả lời định nghĩa giả thuyết của giáo sư. Giáo sư, tự hào về lập luận của mình, khoe khoang với các sinh viên rằng ông đã một lần nữa chứng minh đức tin Cơ Đốc chỉ là một huyền thoại.
Một sinh viên khác giơ tay và nói: “Thưa giáo sư, em có thể hỏi thầy một câu được không?”
“Dĩ nhiên,” giáo sư đáp.
Sinh viên đứng lên và hỏi: “Thưa giáo sư, lạnh có tồn tại không ạ?”
“Câu hỏi kiểu gì vậy? Tất nhiên là có. Em chưa bao giờ cảm thấy lạnh sao?”
Các sinh viên khác cười khúc khích trước câu hỏi của chàng trai trẻ.
Chàng trai trả lời: “Thật ra, thưa thầy, lạnh không tồn tại. Theo định luật vật lý, những gì chúng ta gọi là lạnh thực chất là sự vắng mặt của nhiệt. Mọi vật thể chỉ có thể được nghiên cứu khi nó có hoặc truyền năng lượng, và chính nhiệt là yếu tố khiến vật thể có hoặc truyền năng lượng. Độ không tuyệt đối (-460 độ F) là trạng thái hoàn toàn không có nhiệt; và khi đó mọi vật chất trở nên bất động và không thể phản ứng. Lạnh không tồn tại. Con người chúng ta tạo ra từ này để mô tả cảm giác khi không có nhiệt.”
Sinh viên tiếp tục: “Thưa giáo sư, bóng tối có tồn tại không?”
Giáo sư trả lời: “Dĩ nhiên là có.”
Sinh viên đáp: “Một lần nữa, thưa thầy, thầy sai rồi. Bóng tối thực ra không tồn tại. Nó chỉ là sự vắng mặt của ánh sáng. Ánh sáng có thể được nghiên cứu, nhưng bóng tối thì không. Thực tế, chúng ta có thể dùng lăng kính của Newton để tách ánh sáng trắng thành nhiều màu và nghiên cứu các bước sóng khác nhau.
Thầy không thể đo lường bóng tối. Một tia sáng nhỏ cũng có thể xua tan bóng tối và soi sáng cả căn phòng. Làm sao để biết nơi nào tối đến mức nào? Bằng cách đo lượng ánh sáng hiện diện. Có đúng không ạ? Bóng tối là một thuật ngữ mà con người dùng để mô tả khi không có ánh sáng.”
Cuối cùng, chàng trai hỏi giáo sư: “Thưa thầy, điều ác có tồn tại không?”
Lúc này, giáo sư lưỡng lự rồi đáp: “Tất nhiên, như tôi đã nói. Chúng ta thấy nó mỗi ngày. Nó thể hiện qua sự tàn nhẫn giữa con người với nhau. Trong vô số tội ác và bạo lực xảy ra khắp nơi trên thế giới. Những biểu hiện đó chẳng phải là điều ác sao?”
Sinh viên đáp: “Thưa thầy, điều ác không thật sự tồn tại, hoặc ít nhất nó không tồn tại một cách độc lập. Điều ác chỉ đơn giản là sự vắng mặt của Đức Chúa Trời. Nó giống như bóng tối và lạnh – một từ mà con người tạo ra để mô tả sự thiếu vắng Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không tạo ra điều ác.”
Vì vậy, điều ác là kết quả của việc con người CHỌN rời xa Đức Chúa Trời. Nó giống như cái lạnh xuất hiện khi không có nhiệt, hay bóng tối khi không có ánh sáng. Kinh Thánh cho biết chỉ một mình Đức Chúa Trời là tốt lành (Ma-thi-ơ 19:17) và mọi điều tốt lành đều đến từ Ngài (Gia-cơ 1:17). Điều đó có nghĩa là, không nơi nào có thể có điều tốt lành thực sự nếu không có sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Nhưng nếu không có điều tốt lành, thì điều gì còn lại? Điều ác! Nơi nào có sự tốt lành, điều ác không thể tồn tại; nhưng khi điều thiện biến mất, lập tức điều ác hiện diện. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời được gọi là “ánh sáng.” Khi Thánh Linh của Ngài hiện diện và Ngài kiểm soát, tội lỗi không thể tồn tại. Chỉ khi nào Thánh Linh của Ngài bị rút lại, khi Ngài không còn kiểm soát thì tội lỗi mới xuất hiện. Tội lỗi về bản chất chính là trạng thái phát sinh khi không có Đức Chúa Trời. Nó là mặt đối lập xuất hiện bất cứ khi nào sự hiện diện của Ngài bị rút lui.
-------------------
Không có cái gọi là nguyên lý thiện trừu tượng và nguyên lý ác trừu tượng; Đức Chúa Trời là điều thiện duy nhất, và sự chọn lựa rời xa Ngài là điều ác duy nhất. Lẽ thật này được Đức Chúa Jêsus bày tỏ khi người thanh niên đến gặp Ngài và nói: “Thưa Thầy nhân lành, con phải làm điều gì tốt lành để được sự sống đời đời?” và Ngài đáp: “Sao ngươi gọi ta là nhân lành? Chỉ có một Đấng nhân lành, ấy là Đức Chúa Trời.” Trong Đức Chúa Trời – Đấng tốt lành duy nhất – tồn tại mọi điều tốt lành có thể nghĩ đến; và trong sự chọn lựa rời xa Đức Chúa Trời – tồn tại mọi điều ác có thể có. Trong sự chọn lựa ban đầu của Lu-xi-phe – khi hắn quyết định sử dụng sự sống, năng lực và khả năng của mình một cách độc lập khỏi Đức Chúa Trời – đã chứa đựng toàn bộ sự ác mà vũ trụ từng biết hoặc sẽ biết. Hắn trở thành chúa tể của điều ác; là kẻ khởi đầu mọi tội lỗi mà vũ trụ có thể nhận biết.
– A. T. Jones