
Tin Lành Đời Đời
Cụm từ “tin lành đời đời” là một cụm từ rất quen thuộc đối với người Cơ Đốc Phục Lâm. Ba sứ điệp của ba thiên sứ là những sứ điệp được nhấn mạnh và ghi nhớ, và đã trở thành trọng tâm, nền tảng của phong trào này suốt hơn 160 năm qua.
“Tôi lại thấy một thiên sứ khác bay giữa trời, có tin lành đời đời để rao giảng cho dân cư trên đất, cho mọi nước, mọi chi phái, mọi thứ tiếng và mọi dân tộc; người ấy nói lớn tiếng rằng: Hãy kính sợ Đức Chúa Trời và tôn vinh Ngài, vì giờ phán xét của Ngài đã đến. Hãy thờ phượng Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và các nguồn nước. Một thiên sứ khác theo sau mà nói rằng: Ba-by-lôn lớn kia đã sập rồi... Thiên sứ thứ ba cũng theo sau mà nói lớn tiếng rằng: Nếu ai thờ con thú và tượng nó, và nhận dấu nó nơi trán hay nơi tay…” (Khải Huyền 14:6–10)
Những sứ điệp này thường được thuộc lòng và nhấn mạnh trong hội thánh. Thiên sứ thứ nhất công bố giờ phán xét của Đức Chúa Trời, thiên sứ thứ hai tuyên bố Ba-by-lôn đã sụp đổ, và thiên sứ thứ ba cảnh báo hậu quả của việc thờ con thú và nhận dấu của nó. Điều quan trọng là Kinh Thánh mở đầu đoạn này bằng việc nói rõ: thiên sứ đầu tiên mang theo tin lành đời đời để rao giảng.
Trong nhiều trường hợp, trọng tâm thường bị đặt sai chỗ—vào sự cảnh báo về phán xét, Ba-by-lôn sụp đổ, hay dấu của con thú—thay vì là chính tin lành. Nhiều nỗ lực truyền bá đã tập trung vào những điểm này, đôi khi làm lu mờ thông điệp cốt lõi: Tin Lành đời đời.
Một số người đã đồng nhất tin lành với việc cảnh báo về luật ngày Chủ Nhật hay khuyến khích giữ ngày Sa-bát. Dù những điều đó có tầm quan trọng, nhưng chúng không phải là trọng tâm của sứ điệp. Tin lành duy nhất mà Đức Chúa Trời ban cho thế gian chính là tin lành đời đời.
Cốt lõi của Ba Sứ Điệp
Không thể phủ nhận rằng có ba sứ điệp, nhưng trọng tâm của cả ba sứ điệp chính là tin lành đời đời. Vì là “đời đời”, tin lành này vượt khỏi giới hạn thời gian và không gian. Tin lành ấy đã có từ thời vườn Ê-đen và kéo dài xuyên suốt lịch sử. Nó không bị giới hạn trong bối cảnh thời kỳ sau rốt.
Nguy cơ lớn nằm ở việc nhầm lẫn giữa bối cảnh của sứ điệp và chính sứ điệp. Sự sụp đổ của Ba-by-lôn không phải là tin lành. Dấu của con thú không phải là tin lành. Đó chỉ là bối cảnh mà trong đó tin lành được rao giảng. Khi đề cao hoàn cảnh hơn nội dung, thì sứ điệp thật đã bị đánh mất.
Giữa lúc phán xét, bội đạo và khủng hoảng, Đức Chúa Trời chỉ đưa ra một giải pháp duy nhất: tin lành đời đời. Mọi sứ điệp khác được đưa ra như là niềm hy vọng đều là sứ điệp sai lạc. Con người chỉ có thể được cứu nhờ đức tin nơi tin lành. Sự hiểu biết về các biến cố tiên tri hay việc giữ nghi thức tôn giáo không thể thay thế cho sứ điệp cứu rỗi thật.
Sứ Điệp về Sự Công Chính Bởi Đức Tin
Ellen White đã viết rất nhiều về sứ điệp mà các trưởng lão Waggoner và Jones trình bày năm 1888. Bà viết trong Tài liệu 1888, trang 1575:
“Luật pháp là thầy giáo dẫn chúng ta đến Đấng Christ, để chúng ta được xưng công chính bởi đức tin.” (Ga-la-ti 3:24). Trong câu này, Thánh Linh qua sứ đồ đang nói đặc biệt về luật đạo đức. Luật bày tỏ tội lỗi, khiến chúng ta cảm thấy nhu cầu về Đấng Christ... Khi phản đối sứ điệp đó, Sa-tan đã thành công trong việc ngăn trở dân sự Chúa tiếp nhận quyền năng đặc biệt từ Thánh Linh... Ánh sáng được định sẽ chiếu sáng khắp thế gian đã bị kháng cự.”
Ánh sáng này không phải là về sự sụp đổ của Ba-by-lôn hay dấu của con thú. Đó là sứ điệp về Đấng Christ và sự công chính của Ngài. Chính đó là ánh sáng sẽ bao phủ trái đất với vinh quang của Đức Chúa Trời.
Năm 1888, vấn đề tranh cãi là về luật trong sách Ga-la-ti. Luật pháp đã trở thành vấn đề khi, trong nhận thức của nhiều người, nó được đặt vào vị trí tối cao thay cho Đấng Christ. Khi một điều gì đó ngự trị vị trí của Đấng Christ, điều duy nhất cần làm là hạ nó xuống để tôn cao Đấng Christ. Chính điều này đã được Đức Chúa Trời thực hiện tại Hội nghị Minneapolis năm ấy—Ngài đã khởi xướng một sự phục hồi, đưa Đấng Christ trở lại làm trung tâm của sứ điệp cứu rỗi.
Ngày nay, vinh hiển đó vẫn chưa được tỏ bày một cách đầy đủ. Nhưng lời kêu gọi ấy vẫn còn. Ellen White viết trong Lời chứng cho Chức vụ, trang 91:
“Chúa, trong lòng thương xót lớn lao, đã sai một sứ điệp quý báu đến dân sự của Ngài qua các trưởng lão Waggoner và Jones. Sứ điệp ấy nhằm nâng cao Chúa Cứu Thế trước thế gian, như một của lễ đền tội cho tội lỗi cả nhân loại. Nó trình bày sự xưng công chính bởi đức tin nơi Đấng Bảo Đảm, và mời gọi mọi người tiếp nhận sự công chính của Đấng Christ, vốn được bày tỏ trong sự vâng phục mọi điều răn của Đức Chúa Trời.”
Sự công chính bởi đức tin không chống lại luật pháp của Đức Chúa Trời. Nó chống lại việc tìm kiếm sự công chính qua luật pháp. Người nào được xưng công chính bởi đức tin sẽ vâng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời.
Hãy Rao Giảng Tin Lành, Rồi Sự Cuối Cùng Sẽ Đến
Chúa Jêsus đã phán:
“Tin lành này về nước Đức Chúa Trời sẽ được rao giảng khắp thế gian để làm chứng cho muôn dân, rồi sự cuối cùng sẽ đến.” (Ma-thi-ơ 24:14)
Sự kết thúc không đến vì sự sụp đổ kinh tế hay âm mưu chính trị, mà đến khi tin lành được rao ra khắp nơi.
Chúa cũng phán:
“Hãy đi khắp thế gian, rao giảng tin lành cho mọi người.” (Mác 16:15)
Đây là mạng lệnh lớn. Bất kỳ sứ điệp nào không xoay quanh tin lành thì không đang làm công việc của Đức Chúa Trời.
Mọi tôn giáo đều giảng dạy đạo đức. Mỗi tôn giáo có tiêu chuẩn riêng: người này nhấn mạnh trang phục, người kia nhấn mạnh các nghi lễ. Nhưng chỉ có Cơ Đốc giáo rao giảng một Đấng Cứu Thế. Tin lành không phải là yêu cầu, mà là sự ban cho. Nó không phải là về những gì phải làm để được cứu rỗi, mà là những gì đã được thực hiện rồi để đảm bảo sự cứu rỗi.
Tin Lành Là Gì?
Từ “tin lành” có nghĩa là “tin vui”. Điều này loại bỏ nhiều sứ điệp đáng sợ đang được giảng dạy như là “tin lành.” Nếu tin lành là dấu của con thú, thì đó không phải là tin vui. Không ai vui mừng khi biết rằng họ sẽ không thể mua hay bán nếu không chấp nhận một con dấu nào đó.
Tin lành là điều Đức Chúa Trời đã làm, chứ không phải điều con người phải làm.
Tin lành trở nên quý giá khi được đặt trên nền của tin dữ. Một người giàu có nhận được một đồng có thể không thấy gì đặc biệt, nhưng một người vô gia cư đói khát nhận được một đồng có thể thấy đó là phép lạ. Tương tự, để hiểu rõ tin lành, trước hết phải hiểu đúng tin dữ. Không chỉ là việc đã phạm tội, mà là hoàn toàn bất lực để không phạm tội nữa. Vấn đề không phải là trái cam chua, mà là chính cái cây chỉ sinh ra cam chua thôi.
Thoạt nhìn, câu “hãy giữ luật và các ngươi sẽ sống” có vẻ như là tin lành. Nhưng khi nhận ra rằng con người không thể làm được điều đó, thì đó là tin dữ khủng khiếp nhất: phải làm điều bất khả thi để được sống. Nhưng tin lành thật là: Đấng đòi hỏi điều đó đã hoàn tất điều đó thay cho nhân loại, và ban tặng nó như một món quà miễn phí. Chỉ cần tiếp nhận. Đó là tin lành.
Không Có Một Tin Lành Nào Khác
“Vì tôi không hổ thẹn về Tin Lành của Đấng Christ: vì ấy là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin...” (Rô-ma 1:16)
“Dù chính chúng tôi, hay một thiên sứ từ trời, giảng một tin lành khác với điều anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị rủa sả.” (Ga-la-ti 1:8–9)
Đây là sứ điệp sẽ vang dội khắp trái đất. Sự tuôn đổ Thánh Linh trong thời kỳ cuối sẽ đến cùng với việc rao giảng tin lành đời đời—chứ không phải các thuyết âm mưu hay tiên tri nào đó. Chúng ta đang ở thời điểm quyết định. Đây là điều Đức Chúa Trời đã chờ đợi từ năm 1888. Nguyện Ngài tìm được một dân sự đáp ứng trọn vẹn ý muốn Ngài trong thời đại này.